Gửi em

Gửi em! Cô gái của hôm nay bị bỏ lại.

Em à ! Nay trời lại đổ mua nữa rồi, cơn mưa ấy có phần nào nỗi lòng em không, hay lại càng khắc sâu thêm trong em những nỗi buồn.

Còn đau không em cô gái…? Em có còn nhìn về một bóng hình đã mãi xa dần để rồi lụy tàn thành kí ức. Có lẽ linh cảm của một người con gái đã cho tôi thấu nỗi đau trong em lúc này nhưng thực sự tôi vẫn muốn xác minh.

Làm sao mà lại không đau em nhỉ? Em đã dành hết cả tuổi thanh xuân cho một người, đem cả tình yêu, dành trọn niềm tin cho người đàn ông ấy – người chưa trưởng thành. Em trao cho anh tất cả những gì em có, thay đổi để anh chẳng còn giận và cố níu giữ khi anh buông tay.

Em …em bỏ lại sau lưng cả thế giới chỉ để bước đến bên người con trai ấy -người mà em yêu.

Nhưng rồi em đã được gì em ơi? Tình yêu ư? Không hề. Tình thương ư? Chẳng có và ngay cả sự tôn trọng cũng không em ạ!

Bởi nếu yêu anh sẽ không chỉ nói yêu mà thay vào đó là sự quan tâm, săn sóc, nếu thương anh đã không khiến trái tim em vỡ nát bao lần, và nếu có sự tôn trọng anh đã chẳng nặng lời với em giữa đám đông…Và giờ đây khi em đang mang trong mình cốt nhục nhỏ bé, người ấy đành lòng dứt áo ra đi.

Em tôi ơi! Phải chăng em đã chọn sai người và yêu sai cách, em mù quáng bước đến bên một người chẳng xem em là tất cả, em mong chờ rằng một ngày sự chân thành trong em có thể cảm hóa trái tim anh…để rồi cái em nhặt lại là những nỗi đau thắt chặt nơi con tim tổn thương tuyệt vọng.

Em biết không! Anh ta đi cuộc sống nào có gì thay đổi, cũng chẳng đau bởi anh đâu từng một lần yêu em. Còn em thì thế nào đây! Em nói với tôi vì thương nên chẳng dám tàn nhẫn mà bỏ đi đứa con đầu lòng, vì thương nên bỏ lại tất cả để bảo vệ con. Giờ đây em còn mang trong mình nỗi nhục của đứa con gái chửa hoang, bạn bè và cha mẹ em sẽ đối diện thế nào còn tương lai em cũng chẳng biết về đâu…Những nỗi đau ấy đè nén trên đôi vai gầy bé nhỏ này liệu có ai từng thấu cho em?

Nhưng thôi em ơi! Đừng buồn nữa làm gì, hãy ngừng khóc và dừng đau. Hãy xem đây là một lần sai lầm của tuổi trẻ, sai lầm cho những phút bi lụy, yếu long và cho cả những giây thiếu sống thiếu lí trí.

Em hãy xem anh ta anh ta là quá khứ với những vết hằn sâu, hãy mãnh mẽ đi qua và xóa khỏi miền kí ức đau thương ấy bằng hạnh phúc sau này.

Tin tôi đi em gái, mặt trời trong trái tim em giờ đây có thể biên mất nhưng rồi ánh sáng của hạnh phúc ngoài kia một ngày nữa sẽ chiếu đến cõi lòng em thôi. Đứng lên đi em, đứng lên rồi bước tiếp về tương lai và hạnh phúc mà bấy lâu nay em vẫn khao khát kiếm tìm.

Hãy nhớ rằng…

Em của hôm nay có thể mong manh, dễ vỡ bị bỏ lại trong muôn vàn vết xước nhưng em của sau này không được lặp lại quá khứ đau thương.