Người thương đã cũ
Có ai đó đã nói rằng trong cuộc đời này bạn chắc chắn sẽ có một người cũ và cũng sẽ trở thành người cũ của một ai đó. Người cũ đi qua để lại cho ta rất nhiều kỉ niệm và có cả những luyến tiếc bâng khuâng, đối với mỗi người người cũ để lại những dấu ấn riêng biệt đó có thể là những vết xước cho một thời tuổi trẻ để sau đó thành kỉ niệm mãi không phai, là sự thù hận khi người cũ bỏ đi mãi mãi và cũng có đôi lúc ‘’người cũ’’ để lại hai chữ ‘’còn thương’’. Nói về người cũ, nhà văn Nguyên Bảo đã mang đến cho chúng ta những câu chuyện lãng mạn nhưng đầy vết xước qua cuốn tản văn ‘’Người thương đã cũ’’. Cuốn sách được ví như bức tâm thư mà tác giả viết để gửi cho thời thanh xuân tươi đẹp khi trái tim đã không còn đau mà chỉ còn những thổn thức…
Như Xuân Diệu đã từng khẳng định tình yêu là phần ngon nhất trong cuộc đời và bởi vậy nên hẳn ai cũng muốn nắm tay người mình yêu đi đến hết cuộc đời…Nhưng cuộc sống vẫn thường không như chúng ta ước mong chúng ta hứa thật nhiều, yêu thật nhiều để rồi sau bao nhiêu ngã rẽ, đi qua bao nhiêu cung đường ta gọi nhau là ‘’người thương’’ nhưng ‘’đã cũ’’…Chúng ta đến với nhau yêu say đắm hết những tháng năm rực rỡ của tuổi trẻ và rồi bỏ lại nhau để trở thành ‘’người cũ ‘’ của nhau.
‘’Sống từng ấy năm tuổi trẻ, chúng ta hẳn đều đã chứng kiến những buổi chiều người buông tay người đi sâu vào khoảng sâu chênh vênh tuyệt vọng. Chúng ta đã đi qua những cuộc tình ngỡ thiết tha sâu đậm mà nhanh chóng tàn trong hư vô’’.
Tình cảm dành cho người cũ là một thứ tình cảm đặc biệt nó không còn khiến ta đau nhói nơi lồng ngực, cũng chẳng còn bi lụy vì một mối tình vì một người ‘’đã cũ’’ không chọn vẹn nhưng nó lại khiến ta thổn thức khi bắt gặp người từng thương giữa ngã rẽ cuộc đời…’’Người thương đã cũ’’ là cuốn tản văn mà nhà văn Nguyên Bảo viết trong những ngày như vậy-những ngày tim không còn đau nhưng tâm vẫn nhói vì một người đã cũ với những cảm xúc sống động diễn ra trong tâm trí của chính bản thân mình và cũng chính từ những câu chuyện mà người xunh quanh anh kể lại. Cuốn tản văn ấy Nguyên Bảo viết để dành ‘’Gửi anh’’, ‘’Gửi em’’ và ‘’Gửi chúng ta ‘’ của sau này… Anh đã viết để gửi cho những tháng năm tuổi trẻ, cho tình yêu mãnh liệt nồng nàn nhưng chẳng thể trọn vẹn và để rồi khi gặp lại nhau giữa dòng đợi vội vã ta chỉ mỉm cười cho những tháng ngày thanh xuân, những kỉ niệm hạnh phúc và mỉm cười cho cả chính cái tình xưa cũ…
” Chuyến tàu tuổi trẻ lao nhanh như đang khao khát tìm bằng được một thứ chân lí mơ hồ nào đấy, hai chúng ta thì lại quá nhỏ bé và yếu đuối trước chuyến đi này. Chỉ một chút hờ hững cũng đủ làm điều chúng ta sâu đậm trở nên tan vỡ…Mình từng yêu nhau mọi kí ức êm đẹp dịu dàng đều là duy nhất”.
Cuốn sách ấy gồm 3 phần là những dòng cảm xúc mà tác giả Nguyên Bảo muốn gửi cho bạn đọc, gửi đến những người đã, đang đi qua ” người cũ”. ”Gửi em” chính là những bức tâm thư day dứt, nhớ nhưng mà chàng trai gửi cho cô gái. ”Gửi anh” là những tâm thư, nhớ nhung của em khi nghĩ về mối tình cũ và ”Gửi chúng ta” chúng ta chính là lời cảm ơn đến ” người cũ” dù chỉ cùng nhau đi một đoạn đường thì những hạnh phúc đó là thật nên hãy cảm ơn những người đến bên ta.
Bằng trái tim thấu hiểu, tràn đầy cảm xúc nhà văn Nguyên Bảo đã mang đến trong cuốn tản văn ‘’Người thương đã cũ’’ những dòng suy nghĩ sâu sắc về tình yêu, tuổi trẻ…’’người thương’’ nhưng ‘’đã cũ’’ có lẽ chính là hồi ức đẹp về những tháng ngày mà tác giả đã đi qua, là bức tâm thư anh gửi đến người cũ và tháng năm thanh xuân rực rỡ nhưng không trọn vẹn…Câu chuyện ấy của thanh xuân đã được Nguyên Bảo kể tràn đầy cảm xúc khiến cho bạn sẽ phải khóc, phải hận và rồi phải mỉm cười hướng về tương lai khi ‘’Người thương đã cũ’’.